Khuôn mặt trắng nõn mềm mại của cô đỏ bừng xấu hổ, cô dùng tay xoa xoa, nhẹ nhàng xin lỗi “Xin lỗi.”
Mộ Thần mím môi, liếc nhìn bánh bao nhỏ bên cạnh.
Cô bé thực sự nhỏ nhắn, khuôn mặt nhỏ nhắn, thân hình nhỏ nhắn, bị che bởi mũ che nắng nên không thể nhìn thấy khuôn mặt của cô bé.
Đoàn Đoàn biết anh ấy là người dễ nổi nóng, nhưng điều kỳ lạ là khi cô hiểu lầm anh ấy muốn đánh cô, anh ấy tức giận, nhưng sau khi nghe lời xin lỗi nhẹ nhàng của cô, anh ấy thế mà lại không tức giận nữa.
Bỏ đi.
Anh ấy chấp vặt với một đứa trẻ làm gì chứ?
Mộ Thần nhấc chân bước đi, Đoàn Đoàn vội vàng túm lấy vành mũ nâng lên, như một cái đuôi nhỏ chạy theo anh ấy.
Thâm Thâm và Vân Vân nhìn thấy em gái và anh trai của họ rời đi, hai đứa trẻ nhanh chóng vẫy tay chào, vội vàng dùng tay nắm lấy vành mũ che nắng đuổi theo người trước mặt.
"Em gái, đợi anh một chút "
"Thâm Thâm, đợi em "
Mộ Thần đi ở phía trước, phía sau là những em nhỏ nối đuôi nhau khiến cho khán giả và khách mời có mặt tại đây không nhịn được bật cười.
Biệt thự mà đoàn phim thuê đặc biệt rộng rãi, phía trước có một khoảng sân lớn, phía sau là một khu vườn nhỏ. Tuy nhiên, nó không giống như trong phim thần tượng với đầy đủ đài phun nước và thảm cỏ xanh mà thay vào đó, toàn bộ khu vườn được biến thành vườn trái cây.
Khu vườn nhỏ phía sau biệt thự được cải tạo thành vườn rau trai, và còn có một con sông nhỏ trong veo chảy qua.
Nhìn từ xa, nơi đây giống như một trang trại, để mọi người có thể tự cung tự cấp.
Tuy nhiên, nhiệm vụ hiện tại của bọn họ là hái trái cây để làm bánh ngọt cho bữa trà chiềụ
Thâm Thâm hỏi "Vậy chúng ta hái gì nhỉ?"
Vân Vân nói "Em thích ăn dâu tây, chị Văn Văn cũng thích ăn dâu tây."
Thâm Thâm lên tiếng "Em thích ăn nho, mẹ thích ăn... ừm, mẹ không có loại trái cây nào yêu thích. Mẹ không thích ăn, mỗi ngày đều ăn rất ít, bây giờ càng ăn ít hơn."
Đoàn Đoàn chớp chớp mắt "Dì không thích ăn ạ?"
Cô bé ngẩng đầu nhìn lên mặt trời chói chang, bị ánh nắng chói lóa khiến cô vội vã cúi đầu, đầu óc nhỏ bé vẫn đang suy nghĩ "Có phải vì quá nóng nên không có cảm giác thèm ăn không nhỉ?"
Mẹ thi thoảng cũng không có cảm giác thèm ăn, sẽ bảo cô bé nấu canh lê đường phèn, hoặc canh đậu xanh, canh nấm tuyết để uống, vừa dễ uống lại thanh mát, ướp lạnh một chút sẽ càng ngon hơn.
Anh trai Thâm Thâm và chị gái Vân Vân luôn bảo vệ, giúp đỡ cô bé, cô bé cũng phải báo đáp họ
"Còn em thì sao?"
Đang suy nghĩ, Đoàn Đoàn nghe thấy có người nói chuyện với mình, ngẩng đầu lên mới nhận ra anh trai Thâm Thâm, chị gái Vân Vân, anh trai Mộ Thần đều đang nhìn mình. Đoàn Đoàn chớp chớp mắt, đôi mắt to tròn đầy vẻ bối rối.
/744
|