Tình Yêu Đắt Giá: Tổng Tài Theo Đuổi Vợ Cũ

Chương 12

/300


 

Lộ Triết Minh không biết tổng giám đốc nhà mình sao lại muốn làm khó người một cô gái như vậy, nhưng cũng biết tình trạng của Tư An Húc lúc này chẳng hề gió yên biển lặng như biểu hiện trên mặt kia, bây giờ tổng giám đốc nhà mình vẫn nên chuyện to hóa nhỏ mới tốt.

 

“Tổng giám đốc…”

 

 

 

Lộ Triệt Minh nhỏ giọng nói một tiếng, Tư An Húc quét mắt nhìn anh ta, anh ta lập tức ngậm miệng.

 

Nhìn bộ dáng Tần Minh Nguyệt rõ ràng yếu ớt đến mức lập tức sắp ngã xuống, lại bướng bỉnh nhìn mình, trong đôi mắt đen kịt lộ ra vẻ kiên trì, ánh mắt Tư An Húc chợt lóe lên.

 

“Vậy thì viết giấy làm chứng thôi.”

 

Chỉ mấy từ nhẹ nhàng, xem như chuyện này kết thúc ở đây, Tư An Húc trực tiếp cong eo ngồi trở lại xe, bình tĩnh như là người vừa mới náo một trận kia không phải là anh vậy.

 

Cả người Tần Minh Nguyệt mặc đồ bệnh nhân, vừa nhìn là biết không có giấy và bút, Lộ Triệt Minh vội vàng lấy giấy và bút từ trong xe ra, Tần Minh Nguyệt gắng sức viết giấy nợ, sau đó ký tên mình lên, không cần Lộ Triệt Minh nói nhiều, trực tiếp dùng lực cắn rách ngón cái của mình, ấn dấu tay của mình lên.

 

Hành động này ngược lại khiến Tư An Húc và Lộ Triệt Minh có chút ngạc nhiên, cô gái này, máu toàn thân chẳng có mấy giọt đâu? Nhìn sắc mặt trắng xám, giống như là bị quỷ hút máu vậy, vậy mà lại không chút do dự cắn rách ngón cái của mình để ấn dấu tay.

 

Nhưng thái độ của Tần Minh Nguyệt như vậy, lại khiến Tư An Húc rất vừa lòng, nhận lấy giấy nợ Lộ Triệt Minh đưa qua, ánh mắt rơi thẳng vào ba từ ở phía cuối cùng, Tần Minh Nguyệt, anh nâng mắt, từ trong xe nhìn lần nữa người con gái kia.

 

“Đi thôi.”

 

Nhàn nhạt hai từ, xem như tiếp nhận giấy nợ của Tần Minh Nguyệt, Lộ Triệt Minh ôn hòa nói Tần Minh Nguyệt nhường đường, lên ghế lái, khởi động xe, chuẩn bị rời đi.

 

Vào khoảnh khắc xe khởi động Tần Minh Nguyệt lại đột nhiên nhào ra, Lộ Triệt Minh điều khiển hạ cửa xe xuống, kinh ngạc nhìn Tần Minh Nguyệt.

 

“Nếu như tôi gom đủ tiền rồi, liên lạc anh thế nào?”

 

Tần Minh Nguyệt hỏi như vậy, Lộ Triệt Minh chợt ngây người, theo bản năng nhìn về Tư An Húc phía saụ

 

Tần Minh Nguyệt theo tầm nhìn của Lộ Triệt Minh nhìn ra phía sau, chỉ nhìn thấy hai chân thon dài của Tư An Húc xếp chồng lên nhau, ngón tay thon dài cầm một phần tài liệu, hơi cúi đầu, tầm mắt luôn dừng lại trên tài liệu trên tay.

 

Nghe thấy vậy cũng không ngẩng đầu lên  “Còn cần tôi dặn dò anh làm thế nào?”

 

Giọng nói rất nhạt, dường như chẳng có bất kỳ cảm xúc nào, khiến cho Lộ Triệt Minh nhịn không được mà run lạnh.

 

Anh ta chẳng qua nhìn tổng giám đốc nhà mình sao đột nhiên trở nên kỳ quái đi làm khó một cô gái như vậy, còn cho rằng anh có mục đích nào đó không để người khác biết, cho nên mới theo bản năng nhìn anh, xem xem anh có dặn dò gì đặc biệt không.

 

Lộ Triệt Minh chỉ âm thầm nghĩ trong lòng mà thôi, đương nhiên không dám nói ra, nhưng Tư An Húc dường như hiểu rõ trong lòng anh ta đang nghĩ gì vậy, đột nhiên nâng mắt quét nhìn anh ta một cái, ánh mắt đó như biết rõ tất cả những gì anh ta nghĩ trong lòng vậy, dọa anh ta kiềm không được mà lạnh lẽo run rẩy, vội vàng ngoảnh đầu tìm một tờ giấy, viết số điện thoại lên đưa cho Tần Minh Nguyệt, sau đó nhanh chóng rời đi. 

 

 

 

Tần Minh Nguyệt không xu dính túi, tiếp tục trên đường lớn hẻm nhỏ tìm con trai mình, đồng thời lại đang nghĩ, làm thế nào mới có thể tìm kiếm một công việc, vừa kiếm tiền nuôi sống mình, lại phải trả khoản nợ cực lớn ba trăm vạn kia nữa.

 

Mà sau khi Tư An Húc trở về biệt thự của mình, nhìn thấy mẹ Trương đang ôm đứa trẻ kia, trong lòng đột nhiên có cảm giác khó chịu khó nói.

 

“Thiếu gia, cậu đã trở về.”

 

Quản gia Tôn nhìn thấy Tư An Húc trở về, đi lên nghênh đón trước, mẹ Trương cũng lập tức ôm theo đứa nhỏ đi lên nghênh đón.

 

Mẹ Trương chăm Tư An Húc từ nhỏ đến lớn, mặc dù còn chưa có tin tức Tư An Húc kết hôn đã mang con trở về, quả thực khiến người ta vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không ngăn cản được sự vui mừng của mẹ Trương.

 

Thiếu gia nhà mình cuối cùng cũng có tiểu thiếu gia rồi, đây quả thực là chuyện vô cùng tốt.

 

Tư An Húc hơi gật đầu, xem như trả lời quản gia Tôn, ngang qua quản gia Tôn và mẹ Trương, tầm mắt của anh dừng lại nơi đứa bé trên tay mẹ Trương kia.

 

Đứa bé đang ngủ mê, mặt có chút đen lại có chút nhăn, tuy rằng so với hai ngày trước đã lớn lên không ít, nhưng bộ dáng vẫn còn nhăn nheo, Tư An Húc không nhịn được nhíu mày.

 

Dẫu sao mẹ Trương cũng nhìn trông anh từ bé đến lớn, thấy Tư An Húc nhìn đứa bé luôn chau mày lại, kiềm không được mở miệng nói  “Trẻ con mới sinh đều như vậy, qua mấy ngày nữa lớn lên rồi, sẽ càng thêm đáng yêụ Bây giờ tiểu thiếu gia còn chưa lớn, đã rất đáng yêu rồi, ngài xem mắt mũi này, cái miệng này, thật giống thiếu gia ngài.”

 

 


/300

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status