Tình Yêu Đắt Giá: Tổng Tài Theo Đuổi Vợ Cũ

Chương 11

/300


 

Lúc này Lộ Triệt Minh cũng không biết nên nói gì.

 

Anh ta cũng biết, chuyện tổng giám đốc nhà mình muốn làm, ai cũng không đổi được, mặc dù anh ta cũng không cho rằng người phụ nữ này có thể lấy ra ba trăm vạn, nhưng anh ta chỉ có thể yên lặng nhìn thôi.

 

Mà trong lòng Lộ Triệt Minh cũng có chút nghi hoặc, người phụ nữ này vừa nhìn là biết không thể đưa ra ba trăm vạn, tổng giám đốc nhà mình lại làm khó người phụ nữ này như vậy, cũng không giống phong cách thường ngày của anh.

 

Nhưng tâm tư của tổng giám đốc nhà mình trước nay khó đoán, Lộ Triệt Minh cũng không dám nhiều lời.

 

“Vị tiên sinh này, ba trăm vạn có phải hơi nhiều không?”

 

Tần Minh Nguyệt cố sức cắn chặt môi, yếu ớt mở miệng, ba trăm vạn, cho dù bán cô đi cũng không đáng giá nhiêu đó tiền, sai cô đến nơi nào tìm nhiều tiền như vậy đến bồi thường cho người ta chứ.

 

“Chiếc xe này có giá trị trên trăm triệụ”

 

Hàm ý là, xe trên trăm triệu gặp hư hỏng lớn như vậy cô cảm thấy không đáng ba trăm vạn này sao?

 

Tần Minh Nguyệt sững sờ trong chốc lát, người xung quanh lại kinh hoàng lần nữa, cũng không dám phát ra âm thanh.

 

Chiếc xe trị giá trên trăm triệu, phần lớn người trong bọn họ cả đời này chưa từng nhìn thấy ba trăm vạn, đừng nói đến trên trăm triệu, vả lại người có thể đi xe trị giá trên trăm triệu, cũng không phải là người bình thường, không cẩn thận đắc tội rồi, có thể bọn họ cũng sẽ toi đời luôn.

 

“Nhưng tôi không có nhiều tiền như vậy.”

 

Nếu nói vừa nãy Tần Minh Nguyệt còn nghĩ dám làm dám chịu thì vừa nghe đến ba trăm vạn, bị dọa đến sắp khóc rồi.

 

Nhìn gương mặt người đàn ông trước mắt lạnh lùng như băng, bộ dáng phải bồi thường tiền, viền mắt cô trong phút chốc ửng đỏ, môi cũng vì dùng sức cắn quá mạnh mà có hơi phát đỏ, được gương mặt trắng như giấy của cô, tỏ ra có chút chói mắt.

 

“Thì sao?”

 

 

 

Tư An Húc không nhường một bước, bộ dáng lạnh lẽo gần như có hơi hùng hổ hăm dọa, khiến người xung quanh lại lần nữa dâng lên cảm giác đồng tình với Tần Minh Nguyệt, nhưng đồng tình thì đồng tình, ba trăm vạn bày ra đó, ai cũng không dám nói thêm một tiếng.

 

Nhìn thấy người đàn ông trước mắt một bước cũng không nhường, còn có hơi thở lạnh lẽo tỏa ra toàn thân, Tần Minh Nguyệt đột nhiên nhớ lại sự tuyệt tình của Lưu Chính Khải, nước mắt trong khóe mi không nhịn được mà rơi ra.

 

Nếu không phải sự tuyệt tình của Lưu Chính Khải, cô sao có thể thảm hại như thế này.

 

Cô chỉ muốn lưu lại cho Lưu gia một mạch máu, nào biết Lưu Chính Khải lại nhẫn tâm đến như vậy, trực tiếp vứt đi đứa con của cô, còn muốn quét cô ra khỏi nhà.

 

Cô chỉ muốn đứng ở nơi cao nhìn thử, còn có thể đến nơi nào tìm con trai, ai ngờ lại ngã xuống, còn ngã ra khoản bồi thường ba trăm vạn nữa.

 

Càng nghĩ Tần Minh Nguyệt càng khó chịu, nước mắt giống như nước của vòi nước bị hư, ào ào chảy xuống, khóc mãi khóc mãi đến cả người cô thuận theo xe mà trượt xuống, trực tiếp tê liệt trên mặt đất.

 

Nhóm người xung quanh nhìn thấy bộ dáng Tần Minh Nguyệt như vậy, trên gương mặt đầy nét đồng tình.

 

“Nhìn quá đáng thương rồi, ba trăm vạn, sao có thể dễ dàng có được chứ.”

 

“Đúng vậy, cô gái mệnh khổ, ba trăm vạn không phải là con số nhỏ.”

 

Giọng nói truyền đến từ xung quanh khiến sắc mặt Tư An Húc càng lúc càng khó coi, anh nhíu chặt mày, nhìn cô gái đang ngồi liệt trên mặt đất, giọng nói càng thêm lạnh.

 

“Dở trò sao? Cô cứ việc khóc, như nếu ba trăm vạn này cô không đưa ra cho tôi, thì thành phố Trừng Hải này sẽ không có chỗ nào cho cô dung thân đâụ”

 

Vừa nghe người đàn ông như muốn đuổi mình ra khỏi thành phố Trừng Hải, Tần Minh Nguyệt lập tức hoảng.

 

Cô không thể rời khỏi thành phố Trừng Hải, cô còn phải ở lại đây tìm con trai mình, con trai còn nhỏ như vậy, chắc chắn chưa thể ra khỏi thành phố Trừng Hải, nếu như cô thật sự đi khỏi thành phố Trừng Hải, vậy làm sao tìm con trai đây.

 

Nước mắt lưng tròng nhìn người đàn ông trước mặt, nghĩ đến con mình, Tần Minh Nguyệt lảo đảo đứng lên, quật cường nói  “Ba trăm vạn thì ba trăm vạn, nhưng mà bây giờ tôi không có tiền, không thì anh cứ viết một tờ giấy nợ cho tôi, tôi đảm bảo, cả đời sau này, tôi sẽ luôn trả nợ cho anh, đến khi nào trả xong thì dừng.”

 

Bộ dáng nét mặt Tần Minh Nguyệt như muốn tiền không có muốn mạng có một, khiến chân mày của Tư An Húc nhăn càng chặt.

 

 


/300

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status