Tình Yêu Đắt Giá: Tổng Tài Theo Đuổi Vợ Cũ

Chương 14

/300


 

Chẳng qua chỉ …

 

Nghĩ đến bộ dáng mười ngón tay chưa từng nhúng nước của thiếu gia, mẹ Trương vẫn có chút thấp thỏm  “Thiếu gia, cậu có thể không?”

 

Mấy từ cuối mẹ Trương nói rất nhỏ, cũng rất không yên, chấp vấn thiếu gia có thể hay không, quả thật cần dũng khí rất lớn, nhưng cũng vì tốt cho tiểu thiếu gia, vẫn phải cần thận một chút.

 

“Khụ khụ…” Tư An Húc đặt tay bên miệng, ho nhẹ hai tiếng, che giấu sự ngượng ngùng của mình  “Mẹ Trương bà ở một bên dạy đi.”

 

“Ồ, được.”

 

Thiếu gia đồng ý thay đổi vì tiểu thiếu gia, người vui mừng nhất chính là mẹ Trương, mặc dù bộ dáng của Tư An Húc luôn rất lạnh nhạt, nhưng mẹ Trương cảm thấy, thiếu gia vốn dĩ không như vậy, đều do bị một số người bức mà thành.

 

Dự án lớn bao nhiêu đều có thể làm cho được, Tư An Húc cũng không tin mình không thể thu phục được tên nhóc này, chẳng qua nhìn thấy đứa nhỏ xấu không tả nổi được mẹ Trương ôm hai tay đứa tới, chân mày của anh vẫn không tự giác mà nhíu chặt lại.

 

Nhưng giây sau như nhớ đến cái gì đó, vẫn vươn tay nhận.

 

Cái này…

 

Đứa trẻ vừa mới nhận đến tay, thân thể Tư An Húc liền có chút cứng ngắc, mặt dù nhìn đứa bé rất nhỏ, nhưng lúc ôm trong tay, mới cảm thấy còn nhỏ hơn so với tưởng tượng của mình, điều này khiến anh từ trước đến nay chưa từng có tiếp xúc với đứa bé mà nói, thật sự quá đủ thách thức rồi.

 

Cảm nhận được cơ thể căng cứng của Tư An Húc, đương nhiên chút không rõ lắm nhưng vẫn có thể nhìn ra được, bộ dáng không biết phải làm sao, mẹ Trương nhịn không được mà phì cười.

 

“Thiếu gia thả lỏng một chút, tiểu thiếu gia còn nhỏ, ngài chưa từng ôm đứa bé nhỏ như vậy nên khó trách không quen, ôm thêm mấy lần là quen thôi.”

 

Ôm thêm mấy lần?

 

Tư An Húc hơi hơi động hai cánh tay cứng ngắc, ôm đứa bé bé tẹo đưa vào lòng mình, nhóc con dường như cũng cảm nhận được gì đó, đôi mắt to đen kịt nhìn chằm chằm Tư An Húc, sau đó lộ ra nụ cười sáng lạn, bên miệng còn phun ra bong bóng nhỏ, bộ dáng này, nhìn lại khiến người khác yêu thích. 

 

 

 

Mặc dù có sự hướng dẫn của mẹ Trương, nhưng đại khái Tư An Húc thật sự không có thiên phú chăm trẻ, tay chân lúng túng mà làm đi làm lại nửa ngày, cũng chưa thể đổi xong tã cho nhóc con, ngược lại còn làm cho nhóc con gào khóc lớn, góc đến gân xanh trên đầu anh đều gồ lên hết.

 

Lúc ban đầu mẹ Trương còn rất tận tình chỉ dạy cho Tư An Húc, thậm chí còn ra tay hướng dẫn, nhưng thấy sắc mặt Tư An Húc càng lúc càng tăm tối, khí tức toàn thân phát ra càng lúc càng lạnh, giọng nói của bà dần dần hạ thấp xuống, thẳng đến cuối cùng, căn bản chẳng còn nghe thấy âm thanh gì nữa.

 

“Thiếu gia, hay là cậu ăn cơm trước đi, giao tiểu thiếu gia cho mẹ Trương là được rồi, thiếu gia muốn chăm sóc tiểu thiếu gia, sau này vẫn còn nhiều cơ hội, chẳng qua …”

 

Quản gia Tôn nói một nửa, liền thu lại giọng, bộ dáng muốn nói lại thôi nhìn Tư An Húc, hiển nhiên có chút do dự không biết rốt cuộc có nên nói tiếp hay không.

 

“Có gì cứ nói thẳng.”

 

Quản gia Tôn làm việc ở Tư gia đã hơn ba mươi năm rồi, từ thời ông nội Tư An Húc đã theo bên cạnh, đến tận bây giờ, Tư An Húc cũng phải nể mấy phần.

 

“Thiếu gia, không biết có nên tìm mẹ của tiểu thiếu gia về chăm sóc tiểu thiếu gia không.”

 

Quản gia Tôn cẩn thận từng li từng tia, nhưng lúc vừa nói đến từ mẹ, khí tức xung quanh của Tư An Húc lập tức thay đổi, quản gia Tôn bỗng cảm thấy, nhiệt độ trong phòng bỗng hạ thấp xuống mấy độ.

 

Quản gia Tôn không biết làm sao đứa trẻ lại đến đây, cũng không biết được chuyện gì đã xảy ra giữa Tư An Húc và mẹ đứa bé, nhưng mà, đứa bé này dù sao cũng phải uống sữa.

 

“Có chuyện gì?”

 

Tư An Húc đương nhiên cũng hiểu rõ, quản gia sẽ không vô duyên vô cớ đề cập đến vấn đề này, anh không dẫn người về, đã lộ rõ anh có cách nghĩ của anh, trước giờ quản gia sẽ không vô duyên vô cớ can thiệp vào quyết định của anh.

 

Quản gia nhìn mẹ Trương, mẹ Trương nhẹ thở dài một hơi, tay chân lưu loát thay tã cho đứa bé, ôm đứa bé đến trước mặt Tư An Húc.

 

“Thiếu gia, mặc dù chúng tôi đều có thể chăm sóc tiểu thiếu gia rất tốt, nhưng cậu cũng nhìn thấy rồi, tiểu thiếu gia đã nhiều ngày như vậy, gương mặt như quả trứng vẫn còn nhăn nheo, đây là vì tiểu thiếu gia không phát triển. Trẻ em ăn được ngủ được mới tốt, dinh dưỡng là quan trọng nhất, không qua mấy ngày là có thể phát triển rõ. Nhưng dường như tiểu thiếu gia không có hứng thú với sữa bò, mỗi lần tôi cho tiểu thiếu gia uống sữa bò, đều sẽ nôn ra lại, mỗi lần chỉ khi vô cùng đói, mới có thể uống một chút xíu thế này, nếu như vậy, cơ thể tiểu thiếu gia khẳng định không chịu đổi, trẻ con phải uống sữa mẹ.”

 

Sữa mẹ?

 

Tư An Húc sững người, nhưng anh lại chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

 

 


/300

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status