Ôm Sai Người ,Bảo Bối Đáng Yêu Của Tôi

Chương 11

/744


 

Được rồi, coi như cô ta nhịn vì đại cục.

 

 

 

"Nhanh lên." Giang Lệ bực bội dẫm lên bậc, thấy Đoàn Đoàn chậm chạp leo lên, cô ta lập tức bực bội kéo cô bé một cái, lôi thẳng cục bông mềm lên xe buýt  "Chậm chạp thế, đúng là thứ phiền phức"

 

Cánh tay nhỏ của Đoàn Đoàn bị kéo đến đau nhói nhưng đôi chân của cô bé lại quá ngắn, bậc lên xe buýt lại cao quá, cô bé di chuyển cũng chậm chạp, mẹ tức giận là điều dễ hiểụ

 

Hơn nữa, mẹ còn kéo Đoàn Đoàn như thế 

 

Chắc chắn mẹ chỉ như hổ mẹ, dùng vẻ mặt hung dữ để quan tâm Đoàn Đoàn 

 

Đoàn Đoàn mím môi hồng, cố gắng nở nụ cười rạng rỡ với mẹ  "Mẹ ơi, con xin lỗi, con đi chậm quá."

 

Tiếng thở dài lạnh lùng của Giang Lệ vang lên.

 

Cô ta quay đầu đi, lười biếng không thèm quan tâm đến con gái.

 

Đoàn Đoàn có chút thất vọng cúi đầu xuống. Cuối cùng cũng đợi được xe buýt dừng lại, Giang Lệ lạnh lùng gọi Đoàn Đoàn xuống xe. Đoàn Đoàn vội vàng chạy theo, mẹ chỉ cần nhấc chân lên một cái là đã dễ dàng xuống xe. Khi Đoàn Đoàn đi đến bậc thềm, nó nhìn xuống những bậc thềm bên dưới... Ôi chao, cao hơn cả Đoàn Đoàn 

 

Sợ quá 

 

Nhưng Đoàn Đoàn đã tự nhủ với bản thân rằng mình phải nhanh lên, không thể khiến mẹ tức giận nữa 

 

Đoàn Đoàn nhắm mắt, dồn hết can đảm, chuẩn bị nhảy xuống.

 

Bất ngờ thay, mũi nó trước tiên ngửi thấy một mùi thơm dễ chịu, giọng nói ngọt ngào vang lên ở trên đầu cô bé.

 

"Cẩn thận  Em không thể nhảy xuống như vậy được đâu  "

 

"Em muốn xuống xe sao? Để chị giúp em."

 

Nói xong, người chị nhẹ nhàng bế Đoàn Đoàn xuống xe, để cô bé xuống bãi cỏ bên cạnh.

 

Đoàn Đoàn mở to mắt, ngẩng đầu lên nhìn người chị đứng saụ Chị có mái tóc đen nhánh, phần tóc buông xõa, trông thật trẻ trung và xinh xắn. Chị gái dịu dàng đưa tay ra vuốt ve đầu cô bé.

 

"Mẹ em đâu?" Chị hỏi. "Sao không bế em xuống xe? Trẻ con dễ bị thương lắm."

 

"Mẹ đã xuống xe rồi ạ."

 

Đoàn Đoàn suýt nói thành lời nhưng bé lại cảm thấy như vậy là đang nói xấu mẹ. Mẹ của Đoàn Đoàn rất tốt, cô bé không muốn ai nói xấu mẹ mình.

 

"Đoàn Đoàn muốn tự xuống xe ạ." Đoàn Đoàn nói với đôi mắt tròn xoe, đầy lễ phép  "Cảm ơn chị gái xinh đẹp."

 

"Ôi chao, em lễ phép quá 

 

Thật là đáng yêụ

 

Chị gái cười mỉm và xoa nhẹ lên mái tóc bông xù của cô  "Không có gì đâụ"

 

Một giọng nói thô lỗ chen ngang vào cuộc trò chuyện.

 

"Còn muốn mẹ đợi bao lâu nữa vậy?"

 

Chị gái kia quay lại, lúc này mới nhận ra rằng bên cạnh họ ở trạm xe buýt còn có một người phụ nữ khác. Mái tóc của cô ta dường như được chăm sóc kỹ lưỡng, nhuộm màu rượu vang và uốn xoăn gợn sóng. Khuôn mặt được trang điểm dày cộp, đôi môi dày tô son đỏ chót.

 

Nhìn tổng thể, trông cô ta trắng bệch đến rợn người, đôi môi đỏ trông càng thêm kỳ quặc.

 

Đôi mắt tam giác của cô ta nheo lại đầy vẻ hung dữ, nhìn chằm chằm về phía đây, như thể là một nữ phản diện xấu xa và gớm ghiếc trong một bộ phim. Nói như vậy có vẻ hơi khiếm nhã nhưng rõ ràng cô ta không giống người tốt.

 

 


/744

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status