Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 97 - Là nàng đã sai?

/115


Trở về Áng Ngọc Phong

Linh Điệp tức tốc sang Thanh Hà Phong tìm Tô Tư Mộc,còn Thẩm Hi Dao được Hạc Lộc đưa về phòng.Bộ dạng của y lúc này thật thê thảm,hơi thở yếu ớt,cả cơ thể mềm nhũn,gương mặt đầm đìa máu

Bạch Tử Yên vừa trông thấy chủ nhân sống chết không rõ thì hốt hoảng vẫy cánh bay qua bay lại.Chẳng những không giúp được gì mà còn gây thêm phiền phức

Tinh Tuyết Tuyết cả ngày ngồi trong phòng khi nghe tin sư tôn trọng thương thì cũng lo lắng chạy ra.Nhìn vị sư tôn ngày thường cao ngạo nhưng hôm nay lại bê bết đến mức không nhận ra khiến trái tim cô nhóc bất giác trĩu xuống một nhịp

"Sư tôn...sư tôn bị sao thế này..?".Tinh Tuyết Tuyết nghẹn ngào,quay sang hỏi Hạc Lộc:"Tại sao sư tôn lại thành ra như vậy? Cô đã dẫn sư tôn đi đâu?"

Chuyện Thẩm Hi Dao đến ma tộc đều bị mọi chuyện giấu đi, không muốn cho Tinh Tuyết Tuyết biết.Bởi từ khi Hà Sở Tiêu xuống núi,tinh thần của cô nhóc đã không được tốt,mặt khác nếu biết sư tôn đến một nơi nguy hiểm như ma tộc sẽ phản đối kịch liệt

Hôm đó Tinh Tuyết Tuyết thức khuya đọc sách,vô tình trông thấy Thẩm Hi Dao cùng Hạc Lộc xuống núi. Sư tôn trước nay vô cùng lợi hại,vậy nên cô nhóc không suy nghĩ nhiều,chỉ đơn giản nghĩ sư tôn làm nhiệm vụ hay xuống trấn hóng mát

Huống hồ tâm trạng cô nhóc khi ấy cũng không vui lắm,căn bản không màng nghĩ đến nhiều thứ như vậy.Ấy vậy mà hôm nay sư tôn lại trở về với thương tích trầm trọng, thử hỏi làm sao mà Tinh Tuyết Tuyết không kích động được

"Rõ ràng hôm qua người vẫn còn mạnh khoe mà...sao hôm nay..sao hôm nay...Rốt cuộc cô đã đưa người đi đâu?". Tinh Tuyết Tuyết không ngừng tra hỏi

Hạc Lộc cũng ngờ rằng mọi chuyện lại đi theo chiều hướng tồi tệ như vậy,nàng biết tất cả là lỗi của nàng,không cách nào chối cãi nên không dám thẳng thừng đối diện với Tinh Tuyết Tuyết:"Tôi đã dẫn ân nhân tới ma tộộc..."

Là nàng quá nóng vội,là nàng quá chủ quan,là nàng muốn nhanh chóng chữa bệnh cho Thẩm Hi Dao mà không để ý rằng Thiên Minh Quân ngay từ ban đầu đã sinh lòng nghi ngờ

Cùng lúc Lâm Mi Hoạ nghe tin bước vào,vừa nhìn thấy y liền kinh ngạc mất mấy giây:"A Dao...?"

Lâm Mi Hoạ lên tiếng nhắc nhở: "Tuyết Tuyết, không được vô lễ"

Bấy giờ Tinh Tuyết Tuyết mới dừng tra hỏi,nhưng hai hàng mi đã ướt đẫm nước mắt

Lâm Mi Hoạ ngồi xuống bên giường,đôi mắt đã đỏ hoe nhưng nàng vẫn kiềm chế để không rơi lệ:"Đáng lẽ ta không nên để muội đến ma tộc...A Dao...không sao đâu,có tỷ ở đây rồi.."

"Thế nào rồi?Muội ấy bị thương nặng cỡ nào?"



Tô Tư Mộc gấp rút chạy sang cùng với Linh Điệp.Gã cho rằng Thẩm Hi Dao bình thường bách chiến bách thắng, chắc chắn sẽ không đến nỗi nào

Nhưng rồi thấy toàn thân Thẩm Hi Dao một chữ thảm cũng không thể diễn tả nỗi liền mất hết huyết sắc, lúng túng chạy vội đến

"Là Thiên Minh Quân gây ra sao..?Không thể nào,muội ấy bình thường giỏi lắm mà..."

"Tư Mộc,ngươi mau cứu A Dao đi!Mau lên!"

"Từ từ,ta đang nghĩ cách!"

Gã tiến lại,ấn đường lập tức sầm xuống:"Muội ấy không còn thở nữa,trong người chứa đến tận hai loại độc...linh hạch chấn thương nghiêm trọng..."

"Không thể nào,A Dao mạnh mẽ lắm mà...A Dao...". Lâm Mi Hoạ bật khóc, nói không thành lời:"A Dao, ta xin lỗi...ta xin lỗi"

Lâm Mi Hoạ lay cánh tay gã,cố gặn ra từng chữ:"Tô Tư Mộc,ngươi chẳng phải là Thánh Y Dược Thủ,là thánh sống hay sao?!Cái thuật cứu sống người chết của ngươi đâu rồi,mau đem ra dùng đi!!"

Vào thời khắc này,Lâm Mi Hoa đã không còn đủ sức giữ nguyên một vẻ ngoài ôn hòa như thường ngày nữa

Trái tim Thẩm Hi Dao ngừng đập...cơ thể còn mang kịch độc...hơi thở đã hoàn toàn biến mất...

Y chết rồi

Y thật sự đã chết...

Lâm Mi Hoa không dám tin nổi vào mắt mình

Vị sư muội lạnh lùng cao ngạo mà y vẫn ngày ngày đối mặt đã không còn cử động nữa

Lâm Mi Hoạ khóc

Lâm Mi Hoa không phải người dễ mất bình tĩnh,cũng không phải dễ khóc,mọi chuyện nàng đều có thể giải quyết ổn thỏ...Nhưng hôm nay nàng không kiểm soát được,đi ngược lại hết tất cả

Là nàng đã sai sao?



Đáng lẽ ngay từ đầu nàng không nên để y đến ma tộc

Nhưng khi ấy nàng cũng cố gắng thuyết phục ,chẳng qua y cứng đầu, kiên quyết tự làm theo ý mình

Đúng rồi, lúc ấy nàng nên dứt khoát hơn,để cơ sự hôm nay không xảy ra

Tên ma vương Thiên Minh Quân kia độc ác cỡ nào ai cũng biết mà,nếu chạm mặt thì đến bộ xương khô cũng không còn

Là ninglà nàng mà vị s mui ng u thưngnht rơi vào thm cảnh

Là nàng sai

Tô Tư Mộc bên cạnh cũng tâm tư rối bời,tay chân luống cuống tìm phương pháp cứu người trong cuốn sổ gã vẫn mang bên hông

Gã tuy thường xuyên bị Thẩm Hi Dao cầm Nhị Thập Thất quất đến nằm liệt giường,nhưng hôm nay trông thấy y như vậy thì gã cũng không thể nào vui nỗi

"Ta...ta chỉ có thể trị độc,còn... còn..."

Nửa câu sau nghẹn lại trong cuống họng,mãi vẫn chưa đủ lực thốt ra thành lời. Tô Tư Mộc bất lực,không dám nói tiếp

Lâm Mi Hoạ vừa giận vừa buồn:"Từ khi nào mà ngươi không biết cứu người vậy? Ngươi từng cứu sống người đã chết tận vài ngày mà?!"

"Nhưng đó là người thường,còn muội ấy bị chính tay ma vương ra tay mà...ta...ta...".Cứ ta liên tục,cuối cùng Tô Tư

Mộc nói:"Muội tưởng ta sẽ hận y đến mức không muốn cứu sao?Ta muốn,cực kỳ muốn!"

"Ta muốn cứu y,ta muốn y tỉnh lại, ta muốn y vẫn tiếp tục cầm Nhị Thập Thất đánh ta chứ không phải nằm yên bất động như vậy!"

Tinh Tuyết Tuyết nghe hết cuộc đối thoại của hai người, không gào không vấy, chỉ lặng lẽ khóc

Linh Điệp nãy giờ yên lặng quan sát, bây giờ cũng quyết định chen vào cuộc tranh cãi:"Y không cứu được nữa sao? Thôi đánh vậy,phải sử dụng phương án cuối cùng rồi"

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status