Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 94 - Cha con ma vương

/115


Chỉ trong tối hôm đó hai người đã chuẩn bị kỹ lưỡng đến ma tộc.Vết thương của Hạc Lộc đã lành hẳn,đi đứng cũng không còn khó khăn như trước

"Tối nay tôn thượng sẽ mở yến hội,mỗi lần ngài ấy mở tiệc đều uống rất say,đây có thể là cơ hội tốt để hành động". Hạc Lộc vừa đi vừa nói

Hạc Lộc biến Thẩm Hi Dao thành con rắn lam, nhét vào tay áo,sau đó gấp gáp sửa soạn sa y,nhanh chóng hòa vào dàn vũ công đến buổi yến hội

Mọi người dần di chuyển đến đại điện,khung cảnh cũng ngày một náo nhiệt lộng lẫy.Ma tộc không ngờ cũng có phần sang trọng đẹp đẽ như vậy

Đèn lưu ly biến nơi này rực rõ như sao trời, mọi thứ ở đây đều là đồ đắt đỏ,được chạm khắc tinh xảo.Hai bên đều là kẻ đeo mặt nạ,song mỗi người mặc một bộ y phục hoàn toàn khác nhau.Kẻ nào kẻ nấy ngồi im,đợi người cuối cùng xuất hiện

Từ đằng xa có một chiếc ghế lớn nhất,vẫn chưa có ai ngồi lên. Hạc Lộc không đứng cùng dàn vũ công mà đứng một mình,hơn nữa đứng ở vị trí thứ nhất, chắc hẳn nàng sẽ ra múa đầu tiên

Trong lúc chờ đợi, mấy lời bàn tán của những kẻ đeo mặt nạ vô tình lọt vào tai Thẩm Hi Dao

"Đám nhân tộc ngu xuẩn đó chẳng làm được tích sự gì,đến giờ vẫn chưa tìm được kẻ đứng sau vụ cuộc thi Đạm

Hội .Ha,là công chúa ra tay,có tìm đằng trời cũng không được đâu"

Lại có kẻ khác nói vào:"Nhưng công chúa làm việc sơ xuất quá,thả chỉ có năm con Khổng Nhãn Xà vào kết giới ,kết quả là không kẻ nào mất mạng"

"Vậy hôm nay chúng ta cứ bẩm báo với tôn thượng,ngài ấy đằng nào cũng tìm cách giải quyết chuyện nào"

"Ây,mà phải nói khéo một chút,công chúa được yêu thương hết mực, hơn nữa tôn thượng dạo này có vẻ không được vui lắm..."

Chưa nói xong thì bên trong bước ra một đang hình,sát khí tỏa ra khiến tất cả người giật bắn mình,đồng loạt đứng lên hành lề



"Tôn thượng"

Người được gọi là tôn thượng ở đây đích thị là vị ma vương Thiên Minh Quân trong truyền thuyết kia. Trong nguyên tác,vào thời điểm này,ma vương ít nhất thì cũng đã hơn một ngàn tuổi,nhưng vẫn giữ cái nét cao ngạo và háo thắng như thiếu niên mười tám

Mái tóc trắng xoa dài, một phần mái được nhuộm một đường đỏ,trông nổi bật hơn hẳn tất thảy. Hai bên tại đeo đôi bông vàng. Từ trên xuống dưới mặc y phục đen tuyền,bên ngoài còn khoác áo choàng lông

"Ừ,miễn lễ"

Dứt câu,phía sau Thiên Minh Quân cũng có một người bước ra.Người này là một nử tử mặt mày sắc lạnh,một vẻ u ám kinh người

Tóc nữ tử này phía trước thì bím cẩn thận,được dùng trang sức vàng buộc lại,phía sau thì cột ngay ngắn,trên đầu cài không ít trang sức đỏ vàng đan xen.Y phục thoải mái thoáng mát,nếu không muốn nói là mặc cũng như không

Thiên Minh Quân ngồi lên vị trí cao nhất của bản thân,còn nữ tử đứng bên cạnh,chốc chốc lại chơi đùa lọn tóc được bím kia

"Tôn thượng,việc lần trước ở nhân giới đã thất bại. Dường như công chúa chỉ làm cho có lệ,kể quả là không giết được nhân tộc nào"

Lông mày Thiên Minh Quân có hơi nhướng lên,quay sang nhìn người kế bên,giọng trầm hỏi:"Là con xin phép được làm việc này,giải thích cho ta vì sao mọi chuyện không theo kế hoạch đi"

Công chúa không hề nao núng,bình thản đáp:"Là con cố tình đó".Nói đoạn nàng liếc nhìn kẻ vừa mách lẻo mình,cười khẩy:"Là ta làm đấy,các ngươi có ý kiến gì sao?!"

Một kẻ không biết điều lên tiếng:"Đây là cơ hội để giết chết những nhân tài trẻ tuổi của nhân tộc mà ngài cũng không năm bắt. Thần nghe nói trong lúc thả Khổng nhãn xà thì ngài còn nói chuyện với nhân tộc,đây chẳng khác nào..."

Vị công chúa ấy nghe vậy sắc mặt lập tức trở nên khó coi, không nhiều lời liền dùng tay phóng một luồng hắc linh lực vào cái tên dám đứng lên mạnh miệng kia

Thân xác tức thì hóa thành đống tro tàn!

"Thành bại có thế nào cũng không đến lượt đám người ngu ngốc các ngươi chen vào. Đừng để bổn công chúa nghe thêm những lời không biết tôn ti này từ đám phế vật các ngươi nữa"



Tình hình vô cùng căng thẳng,không kẻ nào dám phản ánh việc công chúa không làm theo kế hoạch nữa. Thiên Minh Quân phất tay áo,nói:"Tiểu Cơ,con vẫn bướng bình như ngày nào...hazz,ta thật không nói nổi luôn rồi"

"Nhưng không sao,thời hạn một ngàn năm sắp hết rồi, tới lúc đó đích thân ta sẽ biến nhân tộc thành bãi tha ma khổng lồ,không ai sống sót được"

Sau đó Thiên Minh Quân vỗ tay hai cái, nói: "Mở tiệc"

Nhạc bắt đầu nổi lên, dàn vũ công dần di chuyển ra. Tất cả vũ công đều đeo rèm che mặt,dáng người gợi cảm,động tác uyển chuyển thướt tha,không bao lâu đã khiến đám nam nhân ở đây không thể rời mắt

Sau khi dàn vũ công ấy múa xong là tới lượt Hạc Lộc.Nàng múa một mình,sa y cũng bắt mắt hơn tất thảy vũ công trước đó.Thiên Minh Quân thấy nàng thì môi hơi nhếch lên, chăm chú quan sát

Hạc Lộc chỉ mới múa được một nửa mà Thiên Minh Quân đã lên tiếng cắt ngang:"Đừng lại đi,không cần múa nữa.Hạc Lộc,mau lại đây với bổn vương"

Hạc Lộc hơi biến sắc,sợ gã đã phát hiện điều bất thường gì đó,song nàng vẫn ngoan ngoãn nghe theo:"Vâng"

Nàng tiến lại,đứng kế bên Thiên Minh Quân,song hình như gã vẫn không hài lòng,ngay tức thì kéo mạnh nàng ngồi vào lòng mình

Thẩm Hi Dao trong tay áo Hạc Lộc mà cũng không khỏi giật thót tim

Thiên Minh Quân ôm Hạc Lộc vào lòng, khẽ khàng vuốt ve cánh tay trắng nõn của nàng,thì thầm:"Mấy hôm nay ngươi đi đâu vậy? Bổn vương nhớ ngươi lắm đó"

Hạc Lộc cố giấu sự bất an trong lòng,cười gượng đáp:"Tôn thượng, dạo này sức khỏe của thần không được tốt lắm..xin tôn thượng thứ lỗi vì không thể hầu hạ ngài chu đáo"

Thiên Minh Quân cười nói:"Không sao,bây giờ ngươi bù lại cho bổn vương là được mà.Nhớ phải hầu hạ làm sao giúp bổn vương thỏa mãn đó"

Trong suốt thời gian đó, Hạc Lộc ngồi trên đùi Thiên Minh Quân,ngoan ngoãn hầu rượu cho gã.Hết ly này rồi tới ly khác,không ngoài dự đoán,cuối cùng gã cũng say đến mức ngã lên ngã xuống

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status