Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 43 - Ta chỉ cần một thê tử

/115


Mấy ngày sau,quả nhiên bằng một cách kì lạ nào đó mà Diệp gia được minh oan.Ngược lại trong Nguyệt Dạ Trấn lại có tin đồn Triệu gia vì muốn hạ bệ Diệp gia mà nhẫn tâm hãm hại con trai của mình để vu khống Diệp gia

Tin đồn đó dần dần được lan rộng,người trong Nguyệt Dạ Trấn không ai là không biết chuyện này. Triệu gia cũng vì những lời chửi mắng không ngừng nên đã rời đi biệt xứ

Cũng vì sau chuyện đó mà thái độ của người Diệp gia đối với Tiểu Hồ cũng khác đi rõ rệt,những ánh mắt nghi ngờ đã không còn

Nhưng họ không biết rằng bây giờ cơ thể Tiểu Hồ rất yếu ớt, một cơn gió nhẹ thổi qua cũng đủ khiến y phát sốt. Tình hình không khác Linh Lung là mấy nhưng y vẫn cắn răng chịu đựng

Diệp Lục Đan trong mấy ngày này cưng chiều y không thôi, lúc y bị bệnh thì đích thân hắn là người chăm sóc.Trong thời gian này hình như hắn có chuyện muốn hỏi mà cứ thấy y thì lại im lặng

Hôm đó Tiểu Hồ dậy trễ,vừa bước ra ngoài thì vô tình nhìn thấy Diệp Linh Lung kéo xe lăn ngang qua. Diệp Linh Lung cũng thấy y nên khẽ cúi người:"Tỷ dậy rồi"

Tiểu Hồ vẫn chưa tỉnh táo hẳn,dụi dụi mắt rồi vô thức trả lời:"Linh Lung,A Lục đâu rồi?"

Diệp Linh Lung:"À,anh Lục Đan ban nãy đã ra ngoài rồi,hình như là do Từ Sương tỷ đến tìm"

Nhắc đến Từ Sương lại làm tâm tình Tiểu Hồ trở nên hoang mang bất an

Từ Sương là thanh mai trúc mã của Diệp Lục Đan,thời gian họ ở bên nhau còn lâu hơn thời gian y ở với hắn. Dù rằng người hắn yêu bây giờ là y nhưng vẫn không thể giấu được sự ghen tuông

Không nhiều lời Tiểu Hồ lập tức chạy đi tìm Diệp Lục Đan.Y sợ hắn nhớ lại những kí trước đó mà động lòng, y không thể để chuyện đó xảy ra

Vừa rời khỏi cánh cổng Diệp phủ không được mấy bước thì y phát hiện Diệp Lục Đan cùng Từ Sương đứng cách đó cũng xa lắm,chỉ là hai người họ nấp sau con hẻm lén lút nói chuyện

Tiểu Hồ khẽ đứng qua một góc nghe thử



Từ Thôi Sương nũng nịu nắm tay Diệp Lục Đan:"Muội nghe nói huynh định lấy ả kỹ nữ kia đúng không?"

Nghe vậy sắc mặt Diệp Lục Đan liền trở nên khó coi:"Cái gì mà kỹ nữ?Muội đã hiểu lầm gì đó rồi"

Từ Sương:"Ngày hôm đó chính muội đã thấy cô ta nhảy quyền rũ đàn ông ở Hồng Liên Lâu,huynh tin cô ta là do cô ta quá gian xảo rồi"

Ấn đường Diệp Lục Đan chau lại,thẳng thừng hất bàn tay Từ Sương ra:"Muội ăn nói cho cẩn thận, nàng ấy có phải kỹ nữ hay không ta hiểu rõ nhất""

Từ Sương cúi mặt tỏ vẻ buồn bã: "Bây giờ ả ta có phải kỹ nữ hay không muội không quan trọng, quan trọng là muội cả đời này chỉ thích huynh,nhưng mà huynh lại cưới nữ nhân đó, thật là..."

Diệp Lục Đan hờ hững đáp:"Thật là thế nào? Ta trước giờ ta chỉ xem muội là muội muội của ta,không hơn không kém. Ta cũng chưa bao giờ sẽ hứa sẽ lấy muội cả.Vậy nên muội đừng làm phiền ta nữa"

Nhận được câu nói có phần vô tình của thanh mai trúc mã khiến sắc mặt Từ Sương chuyển đổi liên tục. Cô ta đảo đôi đồng tử qua lại,bĩu môi lần nữa nắm tay Diệp Lục Đan: "Muội có một yêu cầu!"

Gương mặt Diệp Lục Đan dù có khó chịu vì hành động này của Từ Sương nhưng vẫn cố kiềm chế mà trả lời:"Muội nói đi"

Từ Sương ấp úng,song thái độ của cô ta cũng rất hớn hở:"Muội muốn làm vợ lẻ của huynh,dù sao cái ả kỹ nữ kia làm chính thất rồi muội cũng không nói gì nữa,nhưng mà...muội chỉ muốn làm vợ lẻ thôi..."

Lần này Diệp Lục Đan đã không thể chịu đựng hơn nữa, hắn hất tay làm cho Từ Sương mất thăng bằng mà lùi ra sau mấy bước

Cô ta dùng ánh mắt ngỡ ngàng nhìn hắn.Diệp Lục Đan quát lớn:"Ta đã nói nàng ấy không phải kỹ nữ!Còn nữa,ta không cần nạp thiếp.Cả đời Diệp Lục Đan này chỉ cần một người thê tử là đủ rồi!"

Dù đã cố gắng dùng giọng điệu nhỏ nhẹ hết mức có thể mà vẫn bị từ chối phũ phàng,không những vậy lời nói của hắn dường như bị mất kiên nhẫn và không niệm tình cũ xíu nào bất giác làm cho hai hàng nước mắt của Từ

Sương bắt đầu chảy xuống



"Huynh...huynh được lắm!Muội ở cạnh huynh từ khi huynh còn nhỏ,nhưng cuối cùng người huynh chọn lại là ả ta...

Muội không bỏ qua chuyện này đâu!"

Lời vừa dứt thì Từ Sương cũng oà khóc bỏ đi

Diệp Lục Đan nhìn theo,ánh mắt chứa đầy tâm tư, miệng mấp máy định nói gì đó thế nhưng lại chọn cách im lặng thở dài

Hắn quay người,không ngờ lại phát hiện Tiểu Hồ vẫn luôn đứng đây quan sát bọn họ

Sợ bị hiểu lầm nên Diệp Lục Đan vội vội vàng vàng chạy đến minh oan:"Lúc nãy Từ Sương đến gặp ta,rồi còn nói muốn làm vợ lẻ của ta.À,đương...đương nhiên là ta không có đồng ý rồi,nàng đừng có để tâm chuyện ban nãy"

Ban đầu Tiểu Hồ còn tưởng Diệp Lục Đan sẽ bị thanh mai trúc mã dụ dỗ.Từ Sương vốn dĩ ở cạnh hắn ta lâu hơn, đĩ nhiên tình sâu nghĩa nặng cũng nhiều hơn

Song kết quả thật sự là Diệp Lục Đan chỉ đến để nói rõ với Từ Sương. Không những vậy hắn còn từ chối cưới thêm vợ lẻ.Cứ ngỡ chuyện năm thê bảy thiếp là chuyện bình thường nhưng đối với hắn lại khác

Cái câu nói "Cả đời Diệp Lục Đan này chỉ cần một người thê tử đã đủ rồi" liên tục hiện ra trong tâm trí của Tiểu Hồ

Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn như chú sói trắng của người trước mặt đã chọc cho y quên hết mọi nghi ngờ lúc đầu rồi.Y phì cười:"Nhìn chàng kìa,ta chưa nói gì hết mà"

Đột nhiên ánh mắt diệp Lục Đan chợt thay đổi,hắn cởi áo lông ngoài của mình ra choàng lên người Tiểu Hồ.Y hơi bất ngờ nên không kịp phản ứng

"Đi ra ngoài mà không mặc áo ấm vào.Nàng cứ phải để ta lo lắng thôi". Diệp Lục Đan giận hờn nói

Tiểu Hồ nhận lấy, mí mắt khẽ cụp xuống: "Chạy vội quá nên quên mất,đa tạ chàng"

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status