Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 110 - Dễ dàng khâu lại vệt nứt Giao Thiên vậy sao?

/115


Cùng lúc Hà Sở Tiêu chạy đến,đang vẻ cũng rất hoảng hốt,nói:“Sư tôn,người định đi đến thành Dịch Vấn để khâu lại vệt nứt Giao Thiên sao ạ?Cho con theo với"

Thẩm Hi Dao nhìn Hà Sở Tiêu,có chút không nỡ

Y quay mặt đi,nói:“Đây là chuyện lớn,không tới lượt một đứa con nít như người can thiệp.”

Hà Sở Tiêu lập tức phản đối:“Con đã đủ trưởng thành rồi,vả lại muốn góp phần nào công sức trong việc khâu lại vệt nứt Giao Thiên...sư tôn...

Linh Điệp chen vào:“Quý khách đừng đi ngược lại với tình tiết của nguyên tác chứ?”.Nói đoạn gã đẩy Hà Sở Tiêu lên Nha Nhã Kiếm,nói:“Mau đi đi,đừng ở đó chậm trễ nữa”

Bị đẩy đột ngột khiến Hà Sở Tiêu nhất thời bị choáng váng,phải ôm chặt người đối diện để giữ thăng bằng.Thẩm Hi Dao cũng suýt nữa thì ngã khỏi Kha Nhã,nghiến răng nghiến lợi nhìn Linh Điệp

Y không muốn Hà Sở Tiêu rơi vào vệt nứt Giao Thiên,càng không muốn hắn hắc hóa...Nhưng như vậy thì y có ích kỷ quá không?

Y muốn hắn giữ lại nụ cười thuần khiết như vậy,đừng vướng vào những tội ác dơ bẩn của vị sư tôn mà hắn muốn bảo vệ.Cứ sống vô lo vô nghĩ ở Áng Ngọc Phong

Y thật ích kỷ,muốn mọi thứ nhưng chính bản thân y chưa làm được gì

“Sư tôn,con xin lỗi..”.Hà Sở Tiêu luống cuống nói

Thẩm Hi Dao nhìn hắn,nói:“Được rồi,chúng ta cùng đến thành Dịch Vấn”

Dù không đành lòng nhưng mọi chuyện đáng ra nên là như vậy rồi.Hà Sở Tiêu nên trở về ma tộc,nên nhận lấy mọi thứ vốn thuộc về mình,nên biết được cái chết của mẫu thân,nên..rời xa vị sư tôn tồi tệ như y



Bởi vệt nứt Giao Thiên chứa luồng hắc khí vô cùng nặng nề,thế nên sự sống xung quanh thành Dịch Vấn không hề xuất hiện.Đã mấy trăm năm rồi,thành Dịch Vấn gần như đã bị bỏ hoang

Từ trên cao nhìn xuống,quả nhiên khung cảnh không thể dùng hai chữ tồi tàn để diễn tả được.Vừa hoang sơ vừa đổ nát,thỉnh thoảng còn có những bộ hài cốt đã bị mục rữa đến thảm hại

Gần đến vệt nứt Giao Thiên thì bầu không khí càng nặng một mùi chết chóc.Đây là lần đầu tiên Thẩm Hi Dao đến thành Dịch Vấn,cái khung cảnh này thật là không thể ngay lập tức thích nghi được

Bách gia tiên môn đã tập hợp đầy đủ,tất cả đều đang cố gắng khâu lại vệt nứt Giao Thiên.Mấy linh hồn hình hài biến dạng cũng tiên tục rục rịch thoát khỏi nơi giam cầm

Tiếng gào thét của các linh hồn đói khát đang vùng vẫy lẫn vào tiếng kêu la của mấy đệ tử bị cắn,quả thật là không dễ chịu chút nào

Tất cả môn chủ đều đang hợp sức dùng linh lực khâu lại vệt nứt Giao Thiên này.Tuyệt nhiên đây không phải chuyện đơn giản,vẻ mặt người nào người nấy đều rất khó coi

Thẩm Hi Dao nhanh chóng bước tới,dùng linh lực góp một phần vào việc này.Các đệ tử của môn phái khác bắt đầu xì xào lớn nhỏ:“Đột nhiên vệt nứt Giao Thiên xảy ra chuyện,ta cảm thấy vô cùng kỳ quái”

Một ngàn năm nay vệt nứt Giao Thiên không hề có biến động gì,vậy mà khi Hà Sở Tiêu quay lại thì liền vô duyên vô cớ bị rách,hơn nữa lại còn rách một đường rất rộng

“Kỳ quái cái gì chứ,ma tộc rõ ràng đang lợi dụng cái thứ tà ác này để xâm chiếm nhân tộc.Ta không tin chuyện này không liên quan đến ma tộc”

Nhờ sức mạnh của các môn phái lớn nhỏ trong tu chân giới mà vệt nứt cuối cùng cũng khép lại được đôi chút,những bàn tay quỷ bị kẹt giữa nhân giới và quý giới không ngừng ngọ nguậy

Xong rồi sao?Thẩm Hi Dao tưởng phải khó khăn hơn vậy gấp mấy lần chứ?

Ngoài các vết thương ngoài da vì bị đám quỷ bâu vào cắn thì không gặp thêm vấn đề gì nữa.Trong nguyên tác rõ ràng miêu tả cảnh này sẽ khiến rất nhiều người chết mà?



Y nhìn quanh,thấy từ xa là Mộ Khuynh Tâm,dù trong hoàn cảnh thế nào thì bạch y của gã vẫn không bị vấy bẩn.Đằng sau gã là Cầm Đình An run rẩy không thôi,chắc hẳn là bị một phen ban nãy dọa sợ rồi

Bên Thanh Hà Phong thì hơi ngược đời,Đường Thanh Yên thay mặt sư tôn tham gia vào việc này.Nhìn cảnh Đường Thanh Yên chững chạc không khỏi khiến người ngoài tấm tắc khen ngợi

Tô Tư Mộc thì chán không muốn nói,cứ phải để Chúc Hiểu Phong bảo vệ. Nhìn gã không khác gì Cầm Đình An ở phía đằng kia

Bỗng y nhớ đến nhân vật chính của tình tiết này,bèn quay người tìm kiếm Hà Sở Tiêu.Hắn vẫn luôn đứng sau lưng y,chỉ là sắc mặt hơi kém một tí

Nơi đây âm khí nặng nề,Hà Sở Tiêu mang trong mình dòng máu ma tộc,đương nhiên sẽ có ảnh hưởng ít nhiều.Thẩm Hi Dao dẫu biết chuyện gì nhưng vẫn hỏi cho có lệ:“Ngươi sao vậy?Có vẻ ngươi không chịu được âm khí nơi đây rồi...

Hà Sở Tiêu ôm đầu,tỏ ra mình ổn: “Con không sao,người đừng lo”.Hắn ngay lập tức chuyển chủ đề để sư tôn không bận tâm về mình nữa:“Sư tôn,vệt nứt Giao Thiên theo lời đồn khó khâu lắm mà,sao lần này lại dễ dàng đến mức khó tin vậy?”

Đây cũng chính là điều Thẩm Hi Dao thắc mắc đây.Y đang tự hỏi có phải bản thân đã quên mất điều gì không

Thẩm Hi Dao định trả lời,bỗng nhiên một luồng ánh sáng từ bên trong vệt nứt Giao Thiên xuất hiện,ngay sau đó một lực hắc khí cực mạnh đánh hết tất thảy người có mặt tại đây

Thẩm Hi Dao ngã bật về sau,lưng đập xuống đất,vô tình đụng trúng vết thương cũ.Khiến y bất giác nhăn mặt rên rỉ,miệng ho nhẹ ra một ngụm máu

Vệt nứt Giao Thiên vốn đã được khâu lại thì nay lại bị rách rộng ra hơn,đám quỷ từ trong như ong vỡ tổ mà ào ạt thoát ra.Thẩm Hi Dao còn chưa hết kinh ngạc thì một giọng nói cực kỳ âm lãnh vọng ra

“Cái thứ vô dụng nhân tộc các ngươi đang chào đón bổn vương à?Thú vị quá đi"

Thiên Minh Quân bước ra cùng với nụ cười khinh,gã nhìn quanh,sau đó dừng lại trên người Thẩm Hi Dao:“Hừ,lại gặp nhau rồi,Thẩm tông sư”

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status