"Tôi đồng ý với anh."
"Làm người phụ nữ của gia, trong mắt em không được có người đàn ông khác, nếu không em không chịu nổi lửa giận của tôi đâụ" Giọng nói của Cố Cảnh Đình vang lên bên tai Kiều Vãn, khiến cơ thể mềm mại của cô hơi run lên.
Anh đang cảnh cáo cô.
Từ nay về sau, cô là vật độc chiếm của anh, những người đàn ông khác không được phép đụng chạm.
"Cố Tứ gia yên tâm, tôi biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm." Kiều Vãn lấy lại bình tĩnh, thản nhiên nói.
"Gia thích phụ nữ thông minh." Lúc này trên môi Cố Cảnh Đình mới có nụ cười nhạt.
Lúc này, Kiều Thất cũng được mấy người hộ sĩ đẩy ra khỏi phòng cấp cứụ
Lực chú ý của Kiều Vãn lập tức bị Kiều Thất hấp dẫn, đi theo bên cạnh giường bệnh, nhìn khuôn mặt nhỏ không còn chút máu của Kiều Thất, trong mắt toàn là đau lòng.
21
Cố Cảnh Đình và phó quan Văn rời khỏi cùng lúc, Kiều Vãn thì về phòng bệnh với Kiều Thất.
Kiều Thất còn chưa tỉnh lại, cơ thể nhỏ xinh gầy yếu nằm trên giường bệnh màu trắng, trên khuôn mặt nhỏ xíu lớn cỡ bàn tay là đôi mắt nhắm thật chặt, hàng mi dày để lại một cái bóng đen trên khuôn mặt trắng bệch của cô bé, cả người nhìn qua yếu ớt như búp bê.
Kiều Vãn hầu ở bên giường, tay nắm lấy tay Kiều Thất.
Nhìn thấy Kiều Thất thế này, cô càng kiên định quyết tâm bán thân cho Cố Cảnh Đình.
Trước mắt, không có chuyện gì quan trọng hơn mạng sống của Kiều Thất.
Còn đầu sỏ hại Kiều Thất, Kiều Vãn nghĩ tới đây, trong con ngươi đen lạnh lùng chợt có sát khí xẹt qua.
Cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Kiều Đình Nguyệt.
"Chị, chị làm sao vậy?" Kiều Thất tỉnh lại đúng lúc này, thấy biểu cảm đầy ngập sát khí của Kiều Vãn, lo lắng hỏi.
Giật mình tỉnh thần lại, sát khí trong mắt Kiều Vãn nhanh chóng biến mất, chuyển mắt nhìn Kiều Thất mỉm cười thật dịu dàng "Chị không sao, tiểu Thất, cuối cùng em cũng tỉnh rồi. Chị gọi bác sĩ tới kiểm tra cho em nhé."
Kiều Thất ngoan ngoãn gật đầu, áy náy nhìn Kiều Vãn, cô bé biết cô bé lại khiến chị mình lo lắng rồi.
Bác sĩ nhanh chóng đến kiểm tra cho Kiều Thất, tạm thời không có gì, nhưng lại vẫn cần nằm viện một thời gian.
Đợi bác sĩ kiểm tra đi rồi, Kiều Vãn ngồi bên giường, sờ sờ khuôn mặt nhỏ hãy còn lạnh lẽo của Kiều Thất "Tiểu Thất, sau khi chị ra ngoài đã xảy ra cái gì? Vì sao Kiều Đình Nguyệt cầm kéo dọa em?"
Nhớ tới chuyện đã xảy ra lúc xế chiều, trong mắt Kiều Thất hiện lên một chút nghĩ lại mà sợ.
Cô bé hạ mí mắt, một năm một mười kể lại những gì xảy ra sau khi Kiều Vãn ra ngoài lúc xế chiềụ
/801
|