Đại Soái Quân Phiệt, Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 13

/801


 

 "Bà nội, bà nắm đau cháụ Còn nữa, hai người đang nói cái gì vậy, A Phúc?" Kiều Đình Nguyệt bị bàn tay gầy guộc của Kiều lão phu nhân nắm đến đau nhức, cô ta không khỏi cau mày vùng vẫy.

 

 “Bà ơi, nếu bà muốn tránh A Phúc thì tốt nhất bà nên đến Phật đường bảy bảy bốn mươi chín ngày, nhân tiện niệm chú vãng sanh cho A Phúc, nếu không nó sẽ luôn đi theo bà. Bây giờ là ban ngày, A Phúc vẫn còn hơi kiêng kị, nhưng mà khi đến đêm, A Phúc sẽ không có gì phải sợ nữa, đến lúc đó bà nội..."

 

 “Đừng nói nữa ” Kiều lão phu nhân cắt ngang lời của Kiều Vãn, lông tơ trên người bà ta đều run rẩy đứng lên  “Mình phải đến Phật đường, phải đến Phật đường ngay 

 

 Kiều lão phu nhân vốn dĩ tin vào quỷ thần, bà ta thực sự bị A Phúc dọa cho phát sợ, hoàn toàn không có thời gian đi quản Kiều Đình Nguyệt và Kiều Vãn, nên trực tiếp đứng dậy, đi về phía Phật đường nhỏ trong nhà.

 

 "Bà ơi  Bà đừng đi  Bà ơi " Kiều Đình Nguyệt không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cô ta không muốn Kiều lão phu nhân đi vào Phật đường.

 

 Bây giờ cô ta thực sự không dám ở một mình với Kiều Vãn, Kiều Vãn đã dám ra tay đánh cô ta, điều đó chứng tỏ cô không còn sợ cô ta nữa.

 

 Nghĩ đến bộ dạng lạnh như băng giống như La Sát trong Địa Ngục của Kiều Vãn vừa rồi, trong lòng Kiều Đình Nguyệt thực sự hoảng loạn.

 

 “Đừng đi theo bà ” Nghe thấy có người theo sau, Kiều lão phu nhân dừng chân lại, quay đầu nhìn Kiều Đình Nguyệt, mặt lộ vẻ không vui nói.

 

 Bái Phật coi trọng lòng thành, tụng kinh coi trọng sự yên tĩnh, bà ta không muốn có bất kỳ ai đến làm phiền mình 

 

 Đây là lần đầu tiên Kiều Đình Nguyệt nhìn thấy Kiều lão phu nhân đối xử tàn nhẫn với mình như vậy, cô ta không khỏi dừng bước.

 

 Kiều lão phu nhân quay người đi vào Phật đường nhỏ phía trước, đóng sập cửa lại và khóa trong.

 

 Kiều Đình Nguyệt quay đầu lại liếc nhìn Kiều Vãn, thấy cô vẫn đứng ở chỗ cũ, cười như không cười nhìn mình, da đầu tê dại một hồi, nên cũng nhanh chóng trở về phòng của mình.

 

 Không thể chọc nổi, vẫn nên trốn đi.

 

Trong nháy mắt, trong phòng khách chỉ còn lại một mình Kiều Vãn.

 

 Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.

 

 Cô muốn đợi cha cô và Tô Phân Phương trở về, sau đó trò chuyện thật tốt với họ một chút, để họ hiểu rằng về sau cái nhà này chỉ có thể có một người làm chủ và đó chính là Kiều Vãn cô.

 

 Vì Kiều Thất, cô đành phải ở lại đây, vậy thì cô phải ở lại thật thoải mái, tuyệt đối không được để mình phải chịu chút oan ức nào.

 

 Vả lại, căn nhà này là của hồi môn mẹ cô.

 

 Tô Phân Phương kia thực sự giàu có sao? Bà ta cùng lắm chỉ là dùng những biện pháp nham hiểm để chiếm đoạt đồ cưới của mẹ Kiều Vãn mà thôi.

 

 Nhà mẹ đẻ của mẹ Kiều Vãn cũng là một một cái danh môn vọng tộc, khá nổi tiếng ở Bắc Bình, khi gả vào Kiều gia, bà đã mang theo của hồi môn vô cùng phong phú.

 

 Vào thời điểm đó, Tô Phân Phương đã cố tình che giấu thân phận thật của mình, tiếp cận mẹ của Kiều Vãn, chiếm được lòng tin của mẹ Kiều Vãn, trở thành bạn thân của bà, cuối cùng lừa lấy của hồi môn của bà, mà theo Kiều Vãn biết còn có chuyện quá đáng hơn, kể từ khi mẹ cô qua đời, hàng năm chú nhỏ ở Bắc Bình của cô đều gửi một số tiền lớn cho cô và Kiều Thất, số tiền đó đều bị Tô Phân Phương nuốt riêng.

 

 Hừ, cô nhất định sẽ làm cho Tô Phân Phương phải phun tiền ra.

 

 Mọi chuyện, cứ đợi đến khi Tô Phân Phương và người cha tốt của cô trở lại hẵng nói.

 

 


/801

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status