Đại Soái Quân Phiệt, Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 10

/801


 

 

 

Kiều Vãn ôm chầm lấy bóng dáng nho nhỏ bổ nhào lên người mình, đưa tay sờ mái tóc đen nhánh mềm mại trên đầu Kiều Thất.

 

 "Tiểu Thất, không cần sợ, chị về rồi đây."

 

 Kiều Thất ngẩng gương mặt nhỏ lên nhìn Kiều Vãn, đôi con ngươi long lanh như nai Bambi nhìn về phía cô.

 

 Mới mười hai tuổi, nhưng Kiều Thất đã trổ mã xinh xắn thanh tú, gương mặt nhỏ như bạch ngọc, ngũ quan hoàn toàn được di truyền những nét dịu dàng xinh đẹp từ mẹ bọn họ, đặc biệt là đôi mắt hạnh ngập nước, trong veo đẹp đẽ, nhìn qua chính là một cô bé tâm tư lương thiện hiểu chuyện.

 

 Chẳng qua lúc này, đôi mắt Kiều Thất phiếm hồng, rõ ràng bởi vì nhìn thấy chị cả mà vui vẻ xúc động quá mức.

 

 Hôm qua, bà nội nói với cô bé, chị của cô sẽ không bao giờ quay về nữa.

 

 Cô bé lén lút khóc đến hơn nửa đêm, nhưng trong lòng lại không muốn tin lời bà nội nói.

 

 Cô bé biết chị sẽ không bỏ cô lại một mình..

 

 Nhìn mắt Kiều Thất đỏ hồng như sắp khóc, Kiều Vãn vội vàng nói  "Tiểu Thất, không được khóc, chị đã về rồi, em phải cười mới đúng. Em quên rồi sao? Bác sĩ đã nói gì, tim em không tốt, không được quá xúc động."

 

 Kiều Thất mắc bệnh tim bẩm sinh, từ nhỏ cơ thể yếu ớt, kiêng kị nhất là tâm trạng bất ổn.

 

 Kiều Thất nhìn ra Kiều Vãn lo lắng, vội vã nín nước mắt trở về, vừa cười vừa nói  "Em biết rồi, chị ơi, em không khóc."

 

 Nói rồi, Kiều Thất đứng thẳng lưng, ánh mắt cũng theo đó rơi xuống Kiều lão phu nhân đang bất tỉnh trên sofa.

 

 Không khỏi bị doạ sợ.

 

 "Chị ơi, bà nội bị sao thế?"

 

 Kiều Thất vẫn chỉ là đứa bé ngây thơ, tuy cô bé không thích Kiều lão phu nhân, nhưng lúc này cũng có chút lo lắng Kiều lão phu nhân đừng xảy ra chuyện gì.

 

 "Không sao, bà nội chỉ ngủ thôi. Chị đi nấu cơm cho em, em làm bài tập trước đi, nhé?" Kiều Vãn dịu giọng.

 

 Kiều Thất ngoan ngoãn gật đầu, ôm cặp sách trở về phòng mình.

 

 Kiều Đình Nguyệt bị Kiều lão phu nhân xua ra ngoài mua bánh ngọt, khi cô ta trở về nhìn thấy Kiều lão phu nhân nằm trên sofa, mà Kiều Vãn với Kiều Thất lại ngồi trước bàn ăn vừa nói vừa cười, trong mắt loé lên một sự chán ghét sâu đậm.

 

 Còn tưởng Kiều lão phu nhân đang ngủ, Kiều Đình Nguyệt cũng không để ý, sau khi đặt bánh ngọt lên bàn trà liền đi về phía bàn ăn.

 

 "Kiều Vãn, chị ích kỷ thật đấy." Ánh mắt Kiều Đình Nguyệt giễu cợt nhìn hai bát mì trên bàn.

 

 Hai bát mì Dương Xuân thoạt nhìn thanh đạm ngon miệng, vừa đủ Kiều Vãn với Kiều Thất mỗi người một bát.

 

 Cô ta còn chưa ăn trưa đâu, nhìn thấy mì Dương Xuân cũng có chút đói bụng.

 

 "Chị đi nấu cho tôi một bát." Kiều Đình Nguyệt dùng giọng điệu ra lệnh nói với Kiều Vãn.

 

 Trước kia, sự tồn tại của Kiều Vãn trong nhà không khác gì người hầu, nấu cơm, giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa, tất cả đều là việc của cô.

 

 


/801

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status