Bà Đàm xuyên qua kính chiếu hậu nhìn ly trà sữa trong tay cô, tựa như muốn nhắc nhở một chút nhưng sau khi do dự, cuối cùng vẫn sửa lại lời nói…
“Hạ Tang, con nên làm một tấm gương tốt, đừng làm cho mẹ mất mặt, cũng đừng làm những chuyện mà mẹ không cho phép.”
“Con biết rồi, mẹ.”
Đúng lúc này, điện thoại của Hạ Tang rung lên, cô nhanh chóng chỉnh sang chế độ im lặng.
Kỳ Tiêu gửi đến một tin nhắn…
“Có bị nữ ma vương chỉ trích không?”
Hạ Tang bình tĩnh đưa mắt nhìn mẹ mình qua kính chiếu hậu, ánh mắt của bà Đàm vẫn đang nhìn thẳng về phía trước, chuyên tâm lái xe.
Cô khẽ thở ra một hơi, đầu ngón tay trắng nõn thon dài nhanh chóng gõ một dòng chữ “Chủ yếu là chuyện của trường trung học 13, thật ra trà sữa rất vô tội.”
Kỳ Tiêu Ha ha ha ha
Hạ Tang Mỉm cười
Kỳ Tiêu “Ngày mai cuối tuần có kế hoạch gì chưa?”
Hạ Tang “Buổi sáng luyện đàn, buổi chiều… không bận gì.”
Kỳ Tiêu “Có muốn đi mật thất kinh dị không? Mình tìm được một nơi rất đỉnh, nghe nói NPC của bọn họ tay chân nhanh nhẹn lắm, còn có thể giả ma bò trên tường nữa.”
là từ viết tắt của Non player character, là một nhân vật trong trò chơi mà người chơi không điều khiển được.
Hạ Tang “ ”
Kỳ Tiêu “Đừng sợ, có mình ở đây cơ mà.”
Đầu ngón tay Hạ Tang hơi chần chừ, cô thật sự rất sợ nhưng cũng không thể kháng cự, cuối cùng gõ mấy chữ đưa ra điều kiện “Mình không đi lộ trình đơn đâu đấy.”
Kỳ Tiêu “Ok.”
…
Vào lúc 9 giờ tối, Hạ Tang đã làm xong bài tập, bước ra khỏi phòng.
Trong phòng khách, bà Đàm vẫn còn gọi điện thoại, dường như vẫn đang giải quyết chuyện của Tống Thanh Ngữ “Đúng vậy, chuyện xảy ra như thế thì nhà trường cũng không thể chối bỏ trách nhiệm, chúng tôi nhất định sẽ phối hợp với cảnh sát giải quyết chuyện này. Nhưng trường trung học 13 cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, đặc biệt là cậu trai mà Tống Thanh Ngữ theo đuổi…”
“Me, con ra ngoài mua chút đồ.” Hạ Tang lập tức bước thẳng về phía cửa.
Bà Đàm che lại microphone nói với cô “Trễ vậy rồi, gọi shipper giao đồ ăn đến cho con đi.”
“Con mua băng vệ sinh, shipper giao thức ăn sẽ không mua ạ.” Hạ Tang tiếp lời “Nhân tiện ra con ngoài cho đầu óc tỉnh táo, lát nữa con còn muốn làm thêm một đề thi nữa.”
“Về sớm đấy, đừng đến nơi ít người.”
“Dạ.”
/694
|